东皋草堂歌

陈子龙〔明朝〕
虞山岩水飞不息,虞山先生高卧日。
黄门从此亦拂衣,东皋平田二顷微。
翳然林木草堂静,单衣白帽娱金徽。
高谈王霸神清竦,江风猎猎水云动。
当时有口每借人,公业倾家非自奉。
应是清流同调多,岂关失职交相重。
江湖何与中书堂,当门厌尔多芬芳。
田鼢久欲更廷辨,朱并居然来上章。
十年放逐念京雒,可怜入国双锒铛。
岂惟松桂无颜色,长安城中烟雾塞。
金吾吏向閤门归,告密人从丞相揖。
但令深文一狱成,何难钩党千家及。
君王神圣挥太阿,此曹深计空蹉跎。
左掖门边十步地,那知一往如流波。
旧疾虽痊留不得,七月秋风下潞河。
道旁小儿戟手骂,掩耳莫听吴人歌。
大街陈尸谁氏子,相公杀汝可奈何。
呜呼,男儿全身良不易,自称骑虎终难事。
可怜数载黄扉人,未识千秋青史字。
何如草堂突兀山之阳,七桧偃蹇云苍茫,飞觞乐圣凌沧浪。
吾闻槛车开一匡,胥靡霖雨兴殷商。
生平报国殊未央,草堂何得常徜徉。
拼音解读
yú shān yán shuǐ fēi bú xī ,yú shān xiān shēng gāo wò rì 。
huáng mén cóng cǐ yì fú yī ,dōng gāo píng tián èr qǐng wēi 。
yì rán lín mù cǎo táng jìng ,dān yī bái mào yú jīn huī 。
gāo tán wáng bà shén qīng sǒng ,jiāng fēng liè liè shuǐ yún dòng 。
dāng shí yǒu kǒu měi jiè rén ,gōng yè qīng jiā fēi zì fèng 。
yīng shì qīng liú tóng diào duō ,qǐ guān shī zhí jiāo xiàng zhòng 。
jiāng hú hé yǔ zhōng shū táng ,dāng mén yàn ěr duō fēn fāng 。
tián fén jiǔ yù gèng tíng biàn ,zhū bìng jū rán lái shàng zhāng 。
shí nián fàng zhú niàn jīng luò ,kě lián rù guó shuāng láng chēng 。
qǐ wéi sōng guì wú yán sè ,zhǎng ān chéng zhōng yān wù sāi 。
jīn wú lì xiàng gě mén guī ,gào mì rén cóng chéng xiàng yī 。
dàn lìng shēn wén yī yù chéng ,hé nán gōu dǎng qiān jiā jí 。
jun1 wáng shén shèng huī tài ā ,cǐ cáo shēn jì kōng cuō tuó 。
zuǒ yè mén biān shí bù dì ,nà zhī yī wǎng rú liú bō 。
jiù jí suī quán liú bú dé ,qī yuè qiū fēng xià lù hé 。
dào páng xiǎo ér jǐ shǒu mà ,yǎn ěr mò tīng wú rén gē 。
dà jiē chén shī shuí shì zǐ ,xiàng gōng shā rǔ kě nài hé 。
wū hū ,nán ér quán shēn liáng bú yì ,zì chēng qí hǔ zhōng nán shì 。
kě lián shù zǎi huáng fēi rén ,wèi shí qiān qiū qīng shǐ zì 。
hé rú cǎo táng tū wū shān zhī yáng ,qī guì yǎn jiǎn yún cāng máng ,fēi shāng lè shèng líng cāng làng 。
wú wén kǎn chē kāi yī kuāng ,xū mí lín yǔ xìng yīn shāng 。
shēng píng bào guó shū wèi yāng ,cǎo táng hé dé cháng cháng yáng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

陈子龙

陈子龙

陈子龙(1608-1647),明末松江府华亭人,字人中,更字卧子,又字海士,号大樽。少有才名,与夏允彝等结几社,又参加复社。崇祯十年进士。选绍兴推官。东阳许都起事,子龙以故交劝降,许以不死,而巡按御史竟杀之。子龙争,不能得。擢兵科给事中,命甫下而京师陷,乃事福王于南京。请练水师,言中兴之主当身先士卒。不听,辞归。南都失,遁为僧。寻受鲁王兵部尚书,结太湖兵欲举事,事露被擒,于被械送途中投水死。乾隆时谥忠裕。子龙以风节著,诗词古文亦称大家,领袖明末文坛。词尤有名,与同里诸名士形成云间词派,被后代众多著名词评家誉为“明代第一词人”。有《湘真阁稿》、《安雅堂稿》、《白云草》等集。►1897篇诗文

诗词迷网提供《东皋草堂歌》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《东皋草堂歌》出自陈子龙的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.shicifans.com/shiwen/270901.html

陈子龙相关诗词

热门明朝诗词

热门名句

《东皋草堂歌》名句