拼音T的词语
-
厅宇「tīng yǔ 」
厅宇[ tīng yǔ ]:⒈ 厅堂,厅房。
-
坛宇「tán yǔ 」
坛宇[ tán yǔ ]:⒈ 祭祀的坛场。⒉ 指法坛、讲坛。⒊ 代指房屋。⒋ 范围;界限。
-
土宇「tǔ yǔ 」
土宇[ tǔ yǔ ]:⒈ 乡土和屋宅。疆土;国土。
-
堂宇「táng yǔ 」
堂宇[ táng yǔ ]:⒈ 殿堂的顶棚。亦指殿堂。代指家庭。
-
泰宇「tài yǔ 」
泰宇[ tài yǔ ]:⒈ 犹天下。
-
亭宇「tíng yǔ 」
亭宇[ tíng yǔ ]:⒈ 泛指亭台楼阁。
-
庭宇「tíng yǔ 」
庭宇[ tíng yǔ ]:⒈ 房舍。⒉ 庭院。
-
檀桐「tán tóng 」
檀桐[ tán tóng ]:⒈ 檀木与桐木。泛指良材。
-
桐叶之信「tóng yè zhī xìn 」
桐叶之信[ tóng yè zhī xìn ]:⒈ 指帝王封拜的符信。
-
桐偶人「tóng ǒu rén 」
桐偶人[ tóng ǒu rén ]:⒈ 即桐木人。
-
桐叶封弟「tóng yè fēng dì 」
桐叶封弟[ tóng yè fēng dì ]:⒈ 《史记·晋世家》:“成王与叔虞戏,削桐叶为珪以与叔虞,曰:'以此封若。'史佚因请择日立叔虞。成王曰:'吾与之戏耳。'史佚曰:'天子无戏言。言则史书之,礼成之,乐歌之。'于是遂封叔虞于唐。”后因以“桐叶封弟”指帝王封拜。唐柳宗元有《桐叶封弟辩》。亦省作“桐封”。
-
桐城派「tóng chéng pài 」
桐城派[ tóng chéng pài ]:⒈ 清代散文流派。其代表人物方苞、刘大櫆、姚鼐,皆安徽桐城人,故名。桐城派提倡学习先秦、两汉及唐宋八大家散文。讲究“义法”,主张“义理、考据、词章”三者并重。要求语言雅洁,文以载道,其作品一般内容贫弱,往往流于空洞。是清代极有影响的散文流派。
-
桐严嫂「tóng yán sǎo 」
桐严嫂[ tóng yán sǎo ]:⒈ 旧时对桐庐一带妇女的谑称。该地旧属严州,并以桐君山、严陵濑著名,故称。
-
桐叶之封「tóng yè zhī fēng 」
桐叶之封[ tóng yè zhī fēng ]:⒈ 指帝王封拜。
-
桐华布「tóng huá bù 」
桐华布[ tóng huá bù ]:⒈ 《后汉书·西南夷传·哀牢夷》:“有梧桐木华,绩以为布,幅广五尺,絜白不受垢污。”李贤注引《广志》:“梧桐有白者,剽国有桐木,其华有白毳,取其毳淹渍,缉织以为布。”后因以称梧桐花细毛织成的布为“桐华布”或“桐木布”。
-
桐花凤「tóng huā fèng 」
桐花凤[ tóng huā fèng ]:⒈ 鸟名。以暮春时栖集于桐花而得名。
-
桐华烟「tóng huá yān 」
桐华烟[ tóng huá yān ]:⒈ 见“桐花烟”。
-
桐梓「tóng zǐ 」
桐梓[ tóng zǐ ]:⒈ 桐木与梓木。两者皆良材。