与李中舍应祯同饮时晹邸归叠前韵

李东阳〔明朝〕
我昔与君别,京华三见冬。
远游隔江海,离思沈空濛。
相逢问衷曲,欲说已复慵。
吾生苦多难,忧患为樊笼。
柔肠结成寸,意气惨不融。
哀琴与断瑟,曲罢伤遗悰。
嗟子亦何为,所遭良独同。
微霜降平地,响应礼山镛。
一语再三叹,对坐蹙两峰。
君为空中鹤,我作墙下蛩。
孤鸣比咽调,各自悲秋风。
愁城正突兀,险绝难为攻。
幸当樽俎间,赖此曲蘖功。
李侯君乡彦,来自东邻东。
剧饮慕太白,清谈胜王戎。
当筵列盛馔,岂论麦与葱。
山殽百种杂,海错千盘重。
闭门谢俗客,不遣窥垣墉。
解我腰间鱼,絷我枥上骢。
芳词吐珠玉,醉脸开芙蓉。
仰视天宇高,坐觉浮云空。
兴狂欲起舞,两袖如旋蓬。
向非地主贤,感激安所蒙。
酒酣出诗句,卷帙粲已充。
得非黄山谷,或者苏文忠。
初如决洪水,势蹙崇伯凶。
又如骤天马,雾鬣天池通。
如登巨鳌背,足蹑三山崇。
珠光照海月,下彻冯夷宫。
我乃路傍蒿,不如山上松。
亦不如李桃,馀姿媚儿童。
向来忘得失,我已效海翁。
狂言久闭口,一发偶为公。
起辞屡被肘,顾我少从容。
自言有枰棋,可以为子供。
胜欣败亦喜,有技岂必工。
君看敌国手,峙立如貔熊。
谁云一丸泥,可作万雉封。
李侯掀髯笑,谓我此味浓。
推手覆君局,馀欢付苍僮。
古来风流事,多出文章宗。
如何嵇阮流,弃礼蔑敬恭。
桓桓卞将军,怒颊为之红。
至今想风采,齿舌生寒锋。
宁将潋滟杯,涤此磊磈胸。
国赋出吴会,王师在崆峒。
频年值水旱,力尽经营中。
微官竟何事,簪佩随朝钟。
平生几丁字,愧彼两石弓。
笑谈一开口,尘世真难逢。
从兹戒耽乐,乐事慎勿穷。
拼音解读
wǒ xī yǔ jun1 bié ,jīng huá sān jiàn dōng 。
yuǎn yóu gé jiāng hǎi ,lí sī shěn kōng méng 。
xiàng féng wèn zhōng qǔ ,yù shuō yǐ fù yōng 。
wú shēng kǔ duō nán ,yōu huàn wéi fán lóng 。
róu cháng jié chéng cùn ,yì qì cǎn bú róng 。
āi qín yǔ duàn sè ,qǔ bà shāng yí cóng 。
jiē zǐ yì hé wéi ,suǒ zāo liáng dú tóng 。
wēi shuāng jiàng píng dì ,xiǎng yīng lǐ shān yōng 。
yī yǔ zài sān tàn ,duì zuò cù liǎng fēng 。
jun1 wéi kōng zhōng hè ,wǒ zuò qiáng xià qióng 。
gū míng bǐ yān diào ,gè zì bēi qiū fēng 。
chóu chéng zhèng tū wū ,xiǎn jué nán wéi gōng 。
xìng dāng zūn zǔ jiān ,lài cǐ qǔ niè gōng 。
lǐ hóu jun1 xiāng yàn ,lái zì dōng lín dōng 。
jù yǐn mù tài bái ,qīng tán shèng wáng róng 。
dāng yàn liè shèng zhuàn ,qǐ lùn mài yǔ cōng 。
shān yáo bǎi zhǒng zá ,hǎi cuò qiān pán zhòng 。
bì mén xiè sú kè ,bú qiǎn kuī yuán yōng 。
jiě wǒ yāo jiān yú ,zhí wǒ lì shàng cōng 。
fāng cí tǔ zhū yù ,zuì liǎn kāi fú róng 。
yǎng shì tiān yǔ gāo ,zuò jiào fú yún kōng 。
xìng kuáng yù qǐ wǔ ,liǎng xiù rú xuán péng 。
xiàng fēi dì zhǔ xián ,gǎn jī ān suǒ méng 。
jiǔ hān chū shī jù ,juàn zhì càn yǐ chōng 。
dé fēi huáng shān gǔ ,huò zhě sū wén zhōng 。
chū rú jué hóng shuǐ ,shì cù chóng bó xiōng 。
yòu rú zhòu tiān mǎ ,wù liè tiān chí tōng 。
rú dēng jù áo bèi ,zú niè sān shān chóng 。
zhū guāng zhào hǎi yuè ,xià chè féng yí gōng 。
wǒ nǎi lù bàng hāo ,bú rú shān shàng sōng 。
yì bú rú lǐ táo ,yú zī mèi ér tóng 。
xiàng lái wàng dé shī ,wǒ yǐ xiào hǎi wēng 。
kuáng yán jiǔ bì kǒu ,yī fā ǒu wéi gōng 。
qǐ cí lǚ bèi zhǒu ,gù wǒ shǎo cóng róng 。
zì yán yǒu píng qí ,kě yǐ wéi zǐ gòng 。
shèng xīn bài yì xǐ ,yǒu jì qǐ bì gōng 。
jun1 kàn dí guó shǒu ,zhì lì rú pí xióng 。
shuí yún yī wán ní ,kě zuò wàn zhì fēng 。
lǐ hóu xiān rán xiào ,wèi wǒ cǐ wèi nóng 。
tuī shǒu fù jun1 jú ,yú huān fù cāng tóng 。
gǔ lái fēng liú shì ,duō chū wén zhāng zōng 。
rú hé jī ruǎn liú ,qì lǐ miè jìng gōng 。
huán huán biàn jiāng jun1 ,nù jiá wéi zhī hóng 。
zhì jīn xiǎng fēng cǎi ,chǐ shé shēng hán fēng 。
níng jiāng liàn yàn bēi ,dí cǐ lěi wěi xiōng 。
guó fù chū wú huì ,wáng shī zài kōng dòng 。
pín nián zhí shuǐ hàn ,lì jìn jīng yíng zhōng 。
wēi guān jìng hé shì ,zān pèi suí cháo zhōng 。
píng shēng jǐ dīng zì ,kuì bǐ liǎng shí gōng 。
xiào tán yī kāi kǒu ,chén shì zhēn nán féng 。
cóng zī jiè dān lè ,lè shì shèn wù qióng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

作者介绍

李东阳

李东阳

李东阳(1447~1516)中国明代诗人,书法家。字宾之,号西涯。祖籍湖广茶陵(今属湖南),长期生活在北京。天顺八年(1464)进士,官至太子少保、礼部尚书兼文渊阁大学士,为朝廷重臣。李东阳上承台阁体,下启前后七子,在成化、弘治年间以朝廷大臣地位主持诗坛,奖励后学,颇具声望和影响,形成了以他为首的茶陵诗派。他的散文追求典雅流丽,主张师法先秦古文,未脱台阁体的影响;其诗则力主宗法杜甫,强调法度音调,又写拟古乐府诗百首,已开前后七子创作趋向之先河,对前后七子的复古运动有明显影响。李东阳的诗作以拟古乐府较有名,咏怀史实,抒己感慨,或指斥暴君暴政,或同情人民疾苦,或评论古人古事,内容丰富,中肯深刻。他的五七言诗也不乏佳作。其诗长于写景抒情,能于平淡词语中出清新意境。其散文以记、传、杂著为佳,文笔流畅典雅,说理有力,师先秦古文之意可见。著有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》等。►1577篇诗文

诗词迷网提供《与李中舍应祯同饮时晹邸归叠前韵》的原文、翻译、注释、赏析等详细信息。《与李中舍应祯同饮时晹邸归叠前韵》出自李东阳的作品。

转载请注明:原文链接 | https://www.shicifans.com/shiwen/367527.html

李东阳相关诗词

热门明朝诗词

热门名句

《与李中舍应祯同饮时晹邸归叠前韵》名句